Trống
trung thu như tiếng gọi tuổi thơ
Gọi
về những thuở còn ngây ngô
Gọi
pháo diêm, gọi đèn lồng, gọi súng nước
Quê
hương, làng xóm chợt ùa về.
******
Có
nhớ không cái lúc mới lên năm
Ngơ
ngác theo ba xem hội trăng rằm
Mắt
trong veo nhìn vào khu trại đội
“Nhà
gì mà bé, ba thấy không?”
Tuổi thơ con cứ thế lớn theo trăng
Với
nải chuối bà mang, với cây liềm mẹ hái
Khi
con lên mười, lúc ba mẹ bận mải
Lẽo
đẽo theo bà, bà dạy hát thiếu niên
Con
tham gia vào đội trống tiên phong
Mang
trung thu đến từng làng, ngõ, xóm
Thi
đua múa hát, gương mẫu đoàn đội,
Cùng
chúng bạn phá cỗ đêm khuya
Có
những khi cả xóm đã ngủ yên
Mấy
thằng bé vẫn trêu đùa đuổi bắt
Ôi
tuổi thơ, những thứ ta đã gặp
Trong
giây phút nỗi nhớ đan xen
Con
lớn lên nhưngtim vẫn không quên
Vẫn
muốn mình như thời còn bé dại
Đó những hôm khoác vai nhau đốt lửa trại
Không
ít lần trêu ghẹo cãi nhau
Khi
con vào cái tuổi mười lăm
Tuổi
trăng tròn của tình yêu, tình bạn
Trung
thu đến cảm nhận cũng khác
Thấy
ngày xưa mình con nít, ngây ngô
Cùng
bạn quây quần, cắt bánh Kinh Đô
Dạo
quanh hội trại vui cùng các em nhỏ
Ánh
trăng rằm vẫn sáng nơi đầu ngõ
Tuổi
thơ ghé qua chút gì đó vấn vương.
St:NQ
Post a Comment
Chào bạn, nếu bạn có bất cứ ý kiến khen, chê, góp ý nào, hãy để lại bình luận. Mỗi nhận xét của bạn đều rất quan trọng, giúp cho bài viết mang tính khách quan hơn. Tôi rất vui nếu bạn viết bằng tiếng Việt có dấu.